Kết quả tìm kiếm cho "thơm lừng cho bữa tối"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 166
Khi làn gió bấc đầu mùa khẽ chạm mặt sông, miền Tây trở mình trong tiết trời se lạnh. Giữa mênh mông sông nước, làn khói bếp quê bảng lảng bay, quyện cùng giọng ai đó cất lên bài vọng cổ “Lá trầu xanh”. Tiếng hát ấy gợi nhớ dáng hình người phụ nữ Nam Bộ, thủy chung, son sắt, chịu thương, chịu khó, làm nên hồn quê phương Nam.
Mùa nước nổi là mùa mưu sinh rộn rã của bà con chuyên khai thác nguồn lợi thủy sản trên đồng. Cá ăn không hết, bà con làm mắm dự trữ ăn dần hoặc bán. Tất cả gom lại thành một bức tranh quê vừa bình dị vừa no ấm.
Khi nước “nhảy khỏi bờ”, tôi thích trở về với những cánh đồng xả lũ xứ đầu nguồn An Giang. Ở đó, tôi tìm lại chút bình yên ngày xưa và cảm nhận thú tiêu dao chốn ruộng đồng.
Nếu như ở đồng bằng, đô thị, người ta quen thuộc với các món đặc sản như cua đồng, ốc, chuột đồng… thì trên những ngọn núi phủ xanh cây rừng quanh năm cũng có những loài vật tương tự, nhưng được xem là đặc sản vùng cao. Việc săn bắt chúng không đơn giản bởi người thợ săn phải đối mặt với môi trường hoang dã khắc nghiệt và đòi hỏi nhiều kinh nghiệm.
Những ngày tháng 9 lịch sử, từ quân cảng Cát Lái, Tàu 561 của Lữ đoàn 955, Vùng 4 Hải quân lại một lần nữa vượt sóng ra khơi.
Miền Tây có những kiểu ăn cơm lạ lùng: Cơm chan nước dừa, cơm ăn kèm với xoài chín, dưa hấu, chuối chín… Món ăn đơn giản mà đậm đà, giống như chính con người nơi đây - mộc mạc, thiệt thà, ấm áp và sâu sắc.
Một bữa cơm giản dị nhưng chan chứa tình đất, tình người vừa diễn ra tại Hội quán lúa mùa Tư Việt, xã Châu Thành (tỉnh An Giang). Ở đó, hạt gạo, con cá, mớ rau… vốn quen thuộc trong đời sống nông dân, qua bàn tay chế biến của đầu bếp Thạch Thiên đã trở thành những món ăn độc đáo, trọn vẹn thông điệp: “Sạch từ ruộng đồng đến bàn ăn”.
Dịp nghỉ lễ 2/9 năm nay, du khách có thể lựa chọn những địa điểm du lịch gần Hà Nội để tận hưởng không gian yên bình, thư giãn và giá "mềm".
Chợ đầu mối sáng đèn, những phận người lam lũ lại bắt đầu một ngày mưu sinh nhọc nhằn. Họ lao động xuyên đêm, kiên trì bám trụ giữa bộn bề cuộc sống, mang theo hy vọng về ngày mai đủ đầy, một tương lai no ấm hơn cho con cái.
Giữa bộn bề cuộc sống hiện đại, con người vẫn luôn khao khát tìm về những hương vị mộc mạc, đậm đà của núi rừng. Và thịt trâu gác bếp – một đặc sản trứ danh của Tây Bắc, mang trong mình cả tinh hoa ẩm thực lẫn nét văn hóa độc đáo của đồng bào vùng cao chính là món ăn như thế. Mùi khói ám quyện vào từng thớ thịt, vị cay nồng của ớt, thơm lừng của mắc khén và hạt dổi rừng đã tạo nên một sức hấp dẫn khó cưỡng, khiến du khách từng nếm thử đều phải nhớ mãi.
Khi phố phường chìm sâu trong giấc ngủ, ánh đèn vàng lặng lẽ trải dài trên những con đường vắng, nơi từng ngôi nhà đã khép cửa, im ắng thì ở chợ đầu mối Rạch Sỏi (tỉnh An Giang), một ngày mới vừa bắt đầu. Màn đêm đen, sương lạnh thấm vào da thịt, nhưng không khí trong chợ đã bừng lên bởi nhịp sống hối hả. Không có tiếng còi xe inh ỏi hay dòng người chen chúc, ở đây chỉ có tiếng rì rầm quen thuộc: Tiếng xe tải, tiếng người gọi nhau í ới, tiếng rao hàng vang vọng.
Ăn chay mùa Vu Lan đã trở thành nét đẹp văn hóa, gắn bó tình thân, nuôi dưỡng tâm hồn an lạc, gieo mầm thiện lành.